Anh được thuê giết em… Vậy sao anh chần chừ ngoài phòng bố em? — Phần 3
T: Anh được thuê để giết em… Vậy sao anh chần chừ ngoài phòng bố em? — P.3 D: Em yêu, hôm nay lẽ ra là kết thúc — nhưng với em chẳng bao giờ đơn giản. Nghe Pt.3, ASMR Boyfriend Audio bởi Deep Voice Daddy: nguy hiểm, dịu dàng, và đầy mâu thuẫn.
📝 Catch up on the full series: https://www.youtube.com/playlist?list=PLZ-AOM6mbOcDhlm6dWXprSgQ_IhIIuyHi
Em ở đó rồi, em yêu… hôm nay lẽ ra phải là kết thúc.
Kế hoạch đơn giản thôi:
- Gặp bố em.
 - Giữ thái độ lịch sự.
 - Chờ đúng khoảnh khắc.
 - Và cuối cùng… hoàn thành việc anh được thuê làm.
 
Một cái kết gọn gàng. Không dây dưa. Không hối tiếc.
Nhưng nếu em đã để ý từ trước — em biết rồi đấy — chẳng có gì về em là đơn giản. Không với anh. Không còn nữa.
💕 Em có thể vấp bất cứ thứ gì… ngay cả khi có vệ sĩ trông chừng
Mọi chuyện bắt đầu bằng một tiếng gõ cửa lịch sự. Một lời nhắc nhẹ từ người đàn ông được gọi là vệ sĩ chuyên nghiệp của em — nhưng thành thật mà nói, anh là kẻ được thuê để kết liễu em.
Rồi — rầm.
Không phải tiếng súng. Không phải lời đe dọa. Chỉ là em… vấp phải bộ quần áo của mình, như cô nữ chính vụng về trong cuốn tiểu thuyết tình cảm mà em giả vờ không đọc.
"Cẩn thận nhé, em yêu," anh nói, thúc em nhanh lên để khỏi trễ, cố kềm nụ cười. Nhưng trong đầu anh chỉ nghĩ đến lý do thật sự chúng ta đến đây — đưa em vào cùng một phòng với bố em.
Để anh có thể kết thúc chuyện này.
✨ Tòa nhà cao nhất thành phố
Khi xe dừng trước trụ sở của ông ấy, anh cố giữ tập trung vào nhiệm vụ. Khó lắm khi em thì thầm khen tòa nhà chọc trời, như thể đang đi tham quan thay vì chuẩn bị cho một vụ ám sát.
Kế hoạch là:
- Vào bên trong.
 - Hoà vào đám đông.
 - Chờ đến khi chỉ còn hai người.
 
Nhưng vấn đề? Anh cứ tưởng tượng em sẽ phải leo năm mươi tầng nếu thang máy hỏng — và lo sợ không phải vì nhiệm vụ, mà vì cảnh em vấp té giữa cầu thang.
✨ Gặp chính ông chủ lớn
Cánh cửa thang máy mở. Chúng ta bước qua hành lang sạch sẽ, dừng trước một bộ cửa lớn. Anh do dự, hỏi em có nên gõ không.
Rồi cánh cửa mở ra như một cảnh trong ASMR roleplay mơ mộng.
Bố em — chính vị CEO — bước ra, vest chỉnh tề, dáng đi đầy uy quyền, đúng như hình dung của anh… cho tới khi ông ôm em.
Không phải một cái bắt tay lịch sự. Không phải một vỗ vai qua loa. Mà là một cái ôm ấm áp, trọn vẹn từ cha dành cho con.
Và rồi — trước khi anh kịp xử lý — ông ôm cả anh.
Em yêu, anh đã đối mặt với xã hội đen, chính trị gia, và những kẻ nguy hiểm trong phòng tối. Anh đã gặp nghi ngờ, thù địch và sợ hãi. Nhưng chưa bao giờ anh nhận một cái ôm như gấu từ người đàn ông mà con gái ông ta là mục tiêu anh được thuê để giết.
✨ Bữa trưa không nằm trong kế hoạch
Anh đã cố từ chối. Thật sự cố. Nói anh không muốn làm phiền.
Nhưng không hiểu sao, anh lại đồng ý cùng em và ông ăn trưa.
Và từng giây trôi qua, kế hoạch của anh mỏng dần. Lỗ hổng trong quyết tâm. Vết nứt trong niềm tin. Những câu hỏi anh không nên tự hỏi: Tại sao ông tử tế đến thế? Tại sao em dễ tin như vậy? Và tại sao, sau ngần ấy thời gian, anh lại chần chừ?
✨ Những lời anh không nói được
Khi bố em bước ra khỏi văn phòng, anh nghĩ — giờ là lúc. Anh sẽ nói với em. Không phải toàn bộ sự thật, nhưng đủ để cảnh báo. Đủ để em tìm người thật sự muốn bảo vệ em.
Anh mở miệng. Hít vào. Rồi anh chết cứng.
Bởi vì ý nghĩ rời bỏ em đau hơn ý nghĩ ra đi. Bởi vì khi nhìn em, anh không còn thấy một mục tiêu nữa — anh thấy người duy nhất anh không thể bỏ lại.
Anh định nghỉ. Anh định rời khỏi cuộc đời em. Nhưng trước khi anh kịp nói —
✨ Tiếng súng
Kính vỡ tan trước khi lời thoát khỏi lưỡi anh. Một phát súng từ đâu đó xa. Bản năng lên tiếng.
Anh đẩy em xuống. Che chở em. Đầu óc anh lao qua các lộ trình thoát hiểm, đánh giá mức độ mối đe dọa, cân nhắc các phương án đối phó.
Và trong khoảnh khắc đó, mọi thứ anh đã đấu tranh để gạt bỏ bỗng rõ mồn một: Anh không nghĩ về tiền công. Anh không nghĩ về nhiệm vụ. Anh nghĩ về em. Giữ em sống. Đảm bảo em bước ra khỏi đây còn thở — dù anh có sống hay không.
✨ Vậy bây giờ sao, bé cưng?
Nhiệm vụ giờ đã phức tạp. Ranh giới giữa sát thủ và bảo vệ mờ đi, biến thành thứ gì đó vừa nguy hiểm vừa mê hoặc. Ngọn lửa chậm rãi mà anh thề sẽ không để bén? Nó đã bùng lên.
Anh được thuê để kết liễu em. Và giờ… anh không chắc mình có thể chịu được nếu mất em.
Có thể ngày mai anh sẽ tìm ra. Cũng có thể không.
Nhưng hôm nay? Em vẫn còn thở. Và miễn anh còn đây, điều đó sẽ không thay đổi.
💋 Anh vẫn đang dõi theo.
📝 Catch up on the full series: https://www.youtube.com/playlist?list=PLZ-AOM6mbOcDhlm6dWXprSgQ_IhIIuyHi
💬 Hãy kể cho anh biết em nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo: /discord
💬 Nói đi, em yêu — cách thư giãn buổi tối của em là gì?
Hãy trò chuyện ở phần bình luận nhé.
Đây là Deep Voice Daddy. Và anh hoàn toàn thuộc về em.
